|
Post by lê văn kỳ on May 10, 2016 4:13:44 GMT -5
CÁ VÀ TÔI KÊU GỌI .
cá hiên ngang dũng cảm
nằm trắng xóa bãi bờ
được phổ thành ca khúc
ngư dân chết lặng lờ .
tôi cũng cố làm thơ
nhưng không là thi sĩ
vì lòng đau phạc phờ
cũng cố góp tiết khí .
mẹ bán cá ở chợ
quá lạc lõng bơ vơ
khách không còn ai ngó
hết những ngày lu bu
Bộ Chính Trị bú dù
thằng Tỉnh Ủy bú dù
Công an là công cụ
bảo vệ chúng tử thủ .
em bé cầm biểu ngữ
quyết khư khư giữ lấy
bọn côn đồ hung dử
xô đẩy cướp giựt chạy
các anh và các chị
tất cả đều trông thấy
lấy thân che em bé
bất kể bị máu chảy.
những phóng viên tác nghiệp
không một bài trên báo
vì chén cơm , manh áo
đành để Đảng đè hiếp
rừng già chết từ lâu
lúa non cũng đã chết
biển xanh vừa mới chết
tổ quốc đang dẫy đau
năm hai ngàn hai mươi
- Việt Nam sẽ ra sao
- đâu là quê hương tôi
- cớ chi nói tiếng Tàu ?
cha ông mình đã dạy :
- “ hể còn nước còn tác “
cứ thuận vợ , thuận chồng
tác biển Đông cũng cạn .
chỉ còn con đường sống
phải quyết tử bạo động
không để chúng tiếp tục
bán nước rước Tàu cộng .
Lê Văn Kỳ
|
|