Post by Hồn Nước on Mar 29, 2013 18:56:05 GMT -5
Chúng ta là ai và sẽ làm gì?
Ông Bút -
Nói đến Trúc Hồ và trung tâm Asia, là nói đến công lao rất lớn của anh, và toàn trung tâm đối với người Việt Nam còn thao thức với vận mạng quê hương. Dù trung tâm này trang trí sân khấu khá sơ sài, Ca Sĩ, MC, so ra chưa bằng với Paris By Night. Thế nhưng vẫn trường tồn và cạnh tranh ngang ngữa Paris By Night. Số lượng người mến mộ Asia rất cao, có thể thước đo tâm trí hướng về chính nghĩa, cũng không loại trừ đây là yếu tố nghệ thuật, cạnh tranh trước thử thách để sống còn. Giả sử như vậy cũng chấp nhận, vì sự canh tranh mang tính lương thiện (1) và rất cần thiết cho công cuộc tranh đấu để Việt Nam sớm có được Tự Do & Nhân Quyền.
Chưa kể đài truyền hình SBTN cũng của Trúc Hồ…!
Rồi, bất ngờ như trái bom nổ ngang mày. Thỉnh Nguyện Thư (TNT) do Trúc Hồ khởi xướng, sôi sục từng địa phương trên toàn cầu, bất cứ nơi nào có người Việt cư trú. Cuốn theo một trăm năm chục ngàn người tại Hoa Kỳ lao theo tiếng bom chính nghĩa, hoặc chiếc gậy thần Trúc Hồ, nói không ngoa: Sự kiện ngày 5/3 vừa qua là một hiện tượng đi vào lịch sử, hay ít ra cũng cầu xin được như vậy! Tầm quan sát từ Atlanta tới Washington DC
Tại thành phố Atlanta.
- Lúc 3 giờ chiều, ngày 7 tháng hai năm 2012, cô Trinh Phan, Trưởng văn phòng BP.SOS, gọi tôi (người viết bài này) qua phone, cô nói: “Chú ơi, 6 giờ chiều nay có công việc rất khẩn, mời chú đến VP họp, chú quen nhiều bạn bè, nhờ chú mời càng nhiều càng tốt”. Lúc có việc cần cô Trinh thường gọi như vậy, do quen biết từ chổ tôi làm tờ báo Hồn Nước, đem báo tới VP SOS mỗi tuần, trả lời cô, tôi nói: Cô kêu bất thình lình, một mình tôi thì được, bạn bè giờ này kiếm đâu ra, hay cô để ngày mai được không? Cô Trinh: “không được đâu chú ơi, vì công việc quá gấp, nên không dời được“
Cuộc họp diễn ra, như cô Trinh muốn, chỉ có mười người, thành phần gồm: Hai Ban Chấp Hành của hai Cộng Đồng (Atlanta, Georgia có hai BCH CĐ) cô thông báo về TNT, sau đó thành lập Ban Vận Động Tranh Đấu Tự Do Nhân Quyền Cho Việt Nam, cô Trinh Trưởng Ban, Bút làm thông tin, nhiệm vụ viết thông báo gởi truyền thông, báo chí. Vận động đồng hương tham gia ký TNT, tiếp theo phần chiếu light show, để mọi người khái niệm về TNT, hướng dẫn cách ký TNT. Đêm nay 0 giờ ngày 8/2 sẽ “khai hỏa”.
Không có thì giờ chuẩn bị, toàn ban tổ chức vừa làm, vừa kết nạp thêm thành viên mới. Mọi sự tiến hành thuận lợi. Chỉ riêng một trở ngại, vào lúc: 11 giờ trưa 08/2/2012 Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, theo lệnh của ông Hà Sơn, phải rút ra làm riêng.
Mới đầu nghe con số 25,000 chữ ký, tưởng chừng rất khổng lồ, nhưng mới qua bốn ngày đã ngấp nghé, ai cũng mừng, rồi phá kỷ lục trang TNT End Acta and protect our right to privacy on the internet, trước đó đang ở ngưỡng cửa 40,000 chữ ký. Thời điểm này được tin Tòa Bạch Ốc sẽ tiếp đón phái đoàn Cộng Đồng Người Việt, để chính phủ lắng nghe nguyện vọng của người dân. Ôi! Còn mừng vui nào hơn, từ đó Cộng Đồng Việt Nam Georgia, (CĐVNGA) và đài phát thanh Tiếng Nước Tôi – Atlanta, tuần báo Hồn Nước vận động đồng hương tiến về Washington DC, để yểm trợ phái đoàn vào bên trong. Sau một tuần vận động, đã được 64 đồng hương ghi danh, Cô Trinh Phan đề nghị CĐVNGA, và các thành phần BTC nên phối họp với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, tổ chức chung một chuyến đi mang tính “đoàn kết”. Tất cả đồng ý, một phiên họp mở ra có cả hai BCH CĐ ngồi lại, cùng chọn một danh xưng chung:
PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA
Họp ban đêm, phía CĐ Người Việt Quốc Gia, cam kết phối họp chặt chẻ. Nhưng 12 giờ trưa, ngày hôm sau, ông Hà Sơn lại ra lệnh phải rút khỏi tổ chức.
Hà Sơn là ai?
Anh Hà Sơn sinh năm 1949, đi lính “Biệt Kích?” nhập ngũ năm 1967, nhảy Bắc bị tù cùng năm 1967, từ ngày đến Mỹ, anh ta tự xưng là: “Chính Nghĩa Quốc Gia” anh là một nhà chuyên nghiệp chửi! Chửi tất cả những nhà tranh đấu. Ở trong nước anh cho là “đấu tranh cuội”, ở hải ngoại anh quy kết tất cả là “Việt Tân” mà “Việt Tân là cánh tay nối dài của Việt Cộng”. 100% những nhà tranh đấu từ trong nước, đến hải ngoại đều bị chửi, chửi rất tục tĩu, từ Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, thầy Quảng Độ, anh viết: “Lấy râu hắn bó chổi quyét nhà” đến các linh mục: Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Hữu Lễ, anh Sơn gọi họ bằng “thằng”, Mục Sư, Hà Sơn gọi là “mục súc”. Từ năm 1998 – 2009, anh chửi trên báo giấy, có tên “Chính Nghĩa”, nay tờ báo đã chết, anh chửi trên mạng, anh viết bài rồi gởi đến từng địa chỉ email! Chắc nhiều người siêng lên mạng, không lạ với hai chữ Hà Sơn, đồng hương gọi Sơn là Chí Phèo Atlanta và anh có thế lực lớn đối với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, mỗi lần cộng đồng này có cuộc họp quan trọng, anh ta ngồi ghế “danh dự”. Do đó ban chấp hành CĐ Người Việt Quốc Gia, không dám phối họp với đồng hương, trong chuyến đi Washington DC.
Cuối cùng PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA vận động thêm được 6 người nữa. Tất cả 70 người, thuê một chiếc xe bus, 55 chổ ngồi, một chiếc xe van 15 chổ, tiến về Hoa Thịnh Đốn. (Chúng tôi có danh sách)
PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, có 3 người được vào dự họp Tòa Bách Ốc:
- Cô Trinh Phan – Cô Đặng Kim Hạnh – Cô Nguyễn Thị Kim Dung
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, của anh Hà Sơn, đi một xen van nhỏ, tất cả 11 người (Chúng tôi có danh sách), cộng đồng của anh Sơn có một người vào Tòa Bạch Ốc: cô Thùy Dương.
Chúng tôi PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, 1 xe bus + 1 xe van, khởi hành sáng Chúa Nhật, ngày 4 tháng 3, đến Washington DC 9 giờ đêm.
Tại Washington DC.
A/ Phía bên ngoài:
Tuy đi riêng, nhưng trước Tòa Bạch Ốc, trên một khoảng đất đôi khi hai khẩu hiệu: Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia (dân Atlanta thường gọi Cộng Đồng Hà Sơn) và PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, gần dính với nhau, và liên kết với Cộng Đồng bạn, từ 49 tiểu bang quy tụ, (không có Alaska), ngoài ra còn có các đoàn, ngoài Hoa Kỳ như: Úc, Pháp, Nhật…
Ông Đỗ Hồng Anh, chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Washington DC, vừa trưởng ban tổ chức, vừa điều hợp chương trình. Có lẽ vì qúa bận rộn trước đó, nên ông không chuẩn bị gì cả, lá đại kỳ ông mượn của PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆTGEORGIA, để tổ chức chung, dàn âm thanh, ông cũng mượn của PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, nhưng tiếc rằng, ông “mở đường” không nổi, vì đồng hương vây đặc kín, hàng hàng lớp lớp, dàn máy thiết kế rườm rà, chất trên hai xe kéo tay, cuối cùng đành chịu. Ông Đỗ Hồng Anh xiển dương PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, đi đông nhất, (2) ông Đỗ Hồng Anh, không có chương trình soạn sẵn, gặp đâu giới thiệu đó, không có luôn danh sách đại biểu, phát biểu, ông chỉ nhìn vào biểu ngữ, đọc tên từng tiểu bang lên phát biểu, nhiều người thích nói ghi tên ông cũng mời tuốt!!
Rất may cho ông, là không có thằng liều nào, hô: Hồ Chí Phèo sống mãi trong quần!
B/ Buổi tối trong nhà hàng Fortune.
Lần này cũng do ông Đỗ Hồng Anh chủ trì, chương trình bài bảng. Điều hợp viên tài tình, rất chuyên nghiệp do ông Khanh, đài SBTN phụ trách.
Với khoảng hơn năm trăm đồng hương tham dự, qua nhiều phát biểu của giới trẻ, về phương pháp đấu tranh nhân quyền, theo cách tiếp xúc với các chính giới Hoa Kỳ. Các bạn trẻ trình bày khúc chiết, rành mạch, lôi cuốn người nghe, hội trường im phăng phắt, tiếp theo tường thuật khái quát tình hình bên trong Tòa Bạch Ốc, sau Trúc Hồ, là Việt Dũng, bỗng không khí hội trường đổi thay hẳn. Bình thường anh làm MC văn nghệ, không thấy xuất sắc mấy, nhưng hôm nay anh rất đạt với giọng nói đầy xúc động, và kích động tới cực độ.
Do sắp xếp của BTC, PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, ngồi tất cả 10 bàn gần sân khấu, (3) bị qúa kích động, tôi đi xuống cuối hội trường, mở cửa bước ra bên ngoài, trời đang rất lạnh, tôi mong càng lạnh thêm, để sớm lấy lại thăng bằng, anh Việt Dũng nói rất nhiều, nói rất hay. Nhưng tôi không nhớ gì nhiều, chỉ đại khái:
– Người ta tiếp mình, trong một căn phòng mới build, những người nhân viên rất tầm thường của Tòa Bạch Ốc ra tiếp chúng ta, sự tiếp xúc như thế là qúa vô lễ, ông Obama không thích ba trăm ngàn lá phiếu của chúng ta, chúng ta đem cho người khác…” Dĩ nhiên tôi viết lại không hay, bằng Việt Dũng nói.
Trời lạnh, chịu hết xiết, tôi vào trong, không ăn uống gì được, đầu nhức như búa bổ, tôi gọi anh P M, nhờ đưa về khách sạn nghỉ, phone off đành chịu, mải hơn 1 giờ sau, người ta chia toán, để sáng mai, tiếp xúc các văn phòng Dân Biểu Quốc Hội, tất cả 48 toán, mỗi toán chừng 7 – 10 người, có một người (captain) phụ trách, tôi ở toán thứ 26, toàn đàn bà, toán của chúng tôi có 9 cái hẹn của 9 văn phòng, một văn phòng Thượng Viện, 8 văn phòng Hạ Viện, tôi đau đầu qúa đâm quạu! Ai hỏi cũng cự nự, mấy bà say sưa soạn chương trình, lấy số phone từng người, để ngày mai gọi tập họp, toán tự do soạn đề tài. Tôi đưa tay lên đầu giật tóc, mấy bà hỏi: “Bộ đau đầu lắm hả”, một bà chạy đi đâu đó, rồi trở lại bàn, với một ly nước đá, và hai viên thuốc, tôi uống ngay, chừng 15 phút nghe dịu dịu, có thể nhờ nước đá. Sau phần bàn thảo những tài liệu có sẵn trong folder, đến đề tài và nội dung trình quốc hội, tôi góp ý:
1/ Đề tài tự do tín ngưỡng, đại khái: “Nếu quý vị (Dân Biểu) đến VN, trong mùa Noel, chắc quý vị không tin nơi đây đàn áp tôn giáo, vì đèn giăng sáng như ban ngày, không thua gì Noel Hoa Kỳ! Một ông Linh Mục, Mục Sư già qua đời hoặc một Hoà Thượng qua đời, Cộng Sản dành làm đám ma thật to lớn, nhìn cảnh này và nghe chúng tôi nói CSVN đàn áp tôn giáo, làm sao quý vị tin được, không những thế quý vị cho rằng chúng tôi vì căm thù CS đặt chuyện…Nhưng thưa quý vị tất cả trường dòng đào tạo chủng sinh, CSVN tịch thu, cấm chỉ việc đào tạo chủng sinh, các trường đào tạo của tôn giáo khác cũng tương tự, ngày nay có phần nới hơn, cho đào tạo chủng sinh, nhưng càng nguy hiểm hơn, vì muốn đi tu lý lịch phải “tốt” theo ý của CS, chưa kể trong trường dòng phải học môn triết học Marxist, Leninist” CS muốn đào tạo chủng sinh như một bí thư chi bộ….
2/ Tự Do Ngôn Luận
Hiện nay CSVN có cả ngàn tờ báo, hằng trăm đài TV, Radio, nhưng thưa quý vị tất cả chỉ có duy nhất một ông chủ, đó là đảng CSVN….Người dân bình thường, tuyệt đối không có quyền này. Bằng chứng những nhà báo tự do bị bắt mất tích như: Điếu Cày, Tạ Phong Tần.., gần đây nhất Ca Nhạc Sĩ Việt Khang, chỉ với 2 ca khúc, tỏ bày tình yêu nước, cũng bị chung số phận tù đày…
3/ Du học: Nhờ quý vị kiểm tra lại phái đoàn phỏng vấn du học, vì sao hầu hết du sinh đến từ VN, đều là con của cán bộ, đảng viên cao cấp đảng CSVN, lẽ nào con cán bộ đều học giỏi? Xin điều tra du học sinh VN đến Hoa Kỳ, có thực sự là mục đích học tập? Hay vì mục đích rữa tiền và tẩu tán tài sản?
Đại loại như thế 9 điểm hẹn, chúng tôi ngày mai sẽ nói hoài như thế, phần hội thảo của toán coi như xong, chia tay về khách sạn ngủ.
Mới đem qua ngủ ngon lành, sao đêm nay Đại Tá Chính thở dài hoài, làm tôi khó ngủ qúa, 11 giờ 30 đêm, cô Tư Trà Vinh cho tôi 2 viên thuốc, nằm gác tay lên trán, tôi chợt nghĩ đến 3 chữ Thỉnh Nguyện Thư, TNT là gì? Nó không khó hiểu, nó không là tuyệt lệnh thư! Và chúng ta là ai? Là công dân Hoa Kỳ, công dân được chính phủ tiếp, như mấy người trẻ đầu tiên tường thuật, cũng qúa hậu hỉnh rồi, còn đòi chi nữa. Một nhóm công dân hai trăm người, hay hai ngàn người cũng là một nhóm công dân, chứ đâu phải là một phái đoàn của chính phủ nước khác đến Hoa Kỳ, để đàm phán phải đòi ông nầy, bà kia tiếp đón…Tôi hơi hoàn hồn, và nghĩ thêm rằng: Đòi nhân quyền, gặp ông nhân quyền, gặp bà nhân quyền, chứ hà tất Tổng với Phó Tổng Thống, mà chi.
Đêm Hoa Thịnh Đốn chìm sâu dần, tôi cuộn mền ấp áp, no giấc đến sáng.
Thứ Ba, ngày 6 tháng Ba, 48 toán hăng hái lên đường, đến đâu cũng được “người ta” ân cần vui vẻ, đón tiếp và lắng nghe, trụ sở quốc hội to lớn, bề thế qúa thể, các văn phòngThượng Viên - Hạ Viện, dân ra vào tấp nập, mấy bà khen: “Văn Phòng dân biểu người ta, kẻ ra người vào không ngớt, có đâu vắng ngắt như cái chùa bà Đanh của tụi Cộng Sản”, tôi nói: không chắc à nghe, dân ra vào tấp nập là toàn dân oan khiếu kiện đó mấy bà, Mỹ không học CS, xách cổ dân oan nhốt sạch, khỏi mở cửa tiếp tiết, cho phiền!” cả toán cười vui vẻ, 5 giờ chiều toán có mặt đầy đủ tại điểm hẹn cuối cùng, văn phòng Thượng Nghị Sĩ Chambliss, đơn vị Georgia.
Nhân bài viết này, toán thứ 26 của chúng tôi, xin được nói lời chân thành tri ơn đến cô Đặng Quỳnh Như, tên trên danh thiếp là Quinn Dang, đại diện của văn phòng Dân Biểu Susan A Davis, cô tiếp đón chúng tôi hết sức niềm nở và thân thiện. Nhờ sự niềm nỡ này, lần đầu tiên tiếp xúc chúng tôi thấy không có một khoảng cách nào giữa người dân với hành pháp. Đặc biệt Dân Biểu Susan A Davis đã họp cùng đồng viện lên tiếng kêu gọi tranh đấu nhân quyền cho VN, lưu tâm đến nhạc sĩ Việt Khang, ngay lập tức…
Những thành qủa từ Quốc Hội, quý vị đã thấy vài điều sơ khởi như báo mạng đã loan tin.
Điểm kém trong Tòa Bạch Ốc:
Cần gì tới con số 165 người? Khiến ồn ào, để cho nhân viên Tòa Bạch Ốc phải nhiều lần nhắc nhở!? Có thể 70% trong số này không có một hành trang nào về tranh đấu nói chung, thậm chí họ chẳng có nguyện vọng nào. Họ chỉ có một nguyện vọng duy nhất: Vào Tòa Bạch Ốc để chụp hình! Trong khi trình bày TNT, tình hình CS đàn áp, nhiều vị dùng điện thoại hoặc chơi game, hoặc text message, có gia đình đem theo cả 2 baby (tôi biết con nhà ai, nhưng không muốn nêu) vào trong Tòa Bạch Ốc ngủ khì, toàn thể một bức hình chẳng mấy đẹp, đã như vậy chương trình mới 2 phần, còn rất nhiều tiếp xúc phần sau quan trọng, Trúc Hồ và Việt Dũng bỏ ra, đến tối tại nhà hàng Thần Tài, trước năm trăm cử toạ Việt Dũng lên án: Tòa Bạch Ốc vô lễ!
Rõ ràng chúng ta không có lãnh đạo, coi như quân vô phèng. Thành qủa quý anh tôi trân quý, khâm phục. Đường còn dài quý anh cần học hỏi và nhất định phải có thầy, mới mong đi đúng hướng. Tiếng vỗ tay, xuất phát từ hai bàn tay, trái và phải, nếu chặt đi một bàn tay, tiếng vỗ tay phải lịm tắt!
Nhiều người nói: Các anh là những người nghệ sĩ, nên không kham nỗi chính trị, tôi không tin. Người gánh nước cơm cho heo ăn, vẫn làm được chính trị, huống gì nghệ sĩ.
Sáng 9:30 thứ Tư ngày 7 tháng 3/2012 Phái Đoàn Người Việt, chỉ có 1 xe bus về đến Atlanta, xe Van phải ở lại vì một đồng hương bị bịnh đi cấp cứu. Thứ Năm đọc bài anh Nam Lộc, bài rất hay nhưng có một đoạn tôi hoài nghi, trích:
“Thật ra ngay từ khi Tòa Bạch Ốc chú ý đến kết quả thỉnh nguyện thư của cộng đồng người Việt thì các vị phụ tá đặc trách trang mạng “We The People” sau khi trình lên văn phòng Tổng Thống, một viên chức trách nhiệm bộ phận này đã tiết lộ với chúng tôi rằng, tổng thống Obama ngỏ ý rằng, nếu hoàn cảnh và thì giờ cho phép thì ông muốn đích thân tiếp đón các đại diện của cộng đồng người Việt, cũng như muốn được hiểu thêm về nội dung hai bài hát cùng lý do mà người sáng tác ra nó đã bị đưa vào nhà tù ở VN.
Tuy nhiên vào lúc 4 giờ sáng Thứ Hai, ngày 5 tháng 3, 2012 giờ California, tức là 7 giờ sáng giờ Washington DC, thì một viên chức khác đã thông báo cho tôi biết rằng, ngày hôm nay sẽ có những cuộc họp khẩn giữa Tổng Thống Obama, và các viên chức cao cấp của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cùng với Thủ Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu…”
Hình như anh Nam Lộc an ủi không khéo lắm, anh nói như thế, tôi có cảm tưởng ông Obama, như một nông dân: “Nếu không bận bừa ruộng, tôi đến nhậu với các anh rồi”. Tôi tin rằng lịch trình gặp gở giữa hai lãnh tụ nói trên, đã có từ đầu năm nay.
Kết luận: Anh Trúc Hồ, đã chọn ngày 5/3 làm ngày TRANH ĐẤU NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
Xin anh cùng toàn thể hưởng ứng, ngay bây giờ chúng ta lập Ban Vận Động từng địa phương, có lịch trình làm việc, báo cáo hàng tháng, định kỳ. Khắp nơi liên kết với nhau thật chặt chẻ. Mỗi lần biểu tình, chúng ta có đoàn ngũ, phối họp bài bản, lên chương trình rõ ràng..vv…& vv.
Xin đừng như ngày 8/3, suốt năm chỉ mỗi một ngày “hẩy hẩy vùng lên” kể như đầu voi, đuôi chuột, uổng lắm.
Quý mến và hâm mộ các anh vì quê hương hành động, cũng vì thế, tôi có vài ngu ý, điều gì không vừa lòng, hết sức mong được niệm tình chung một lý tưởng, tha thứ.
Ông Bút
———–
1/ Vì anh Hà Sơn nói Trúc Hồ 2 mang, giả bộ chính nghĩa để bán DVD, nên tôi bao hàm luôn để Hà Sơn khỏi chửi tui ngu!
2/ Phái Đoàn Người Việt Georgia đông nhất của ngày thứ Hai, qua thứ Ba: Boston, Massachsette đông nhất 150 người.
3/ Cộng Đồng của ông Hà Sơn 11 người ngồi riêng, do bà Lý Thị Thái, trưởng đoàn.
Ông Bút -
Nói đến Trúc Hồ và trung tâm Asia, là nói đến công lao rất lớn của anh, và toàn trung tâm đối với người Việt Nam còn thao thức với vận mạng quê hương. Dù trung tâm này trang trí sân khấu khá sơ sài, Ca Sĩ, MC, so ra chưa bằng với Paris By Night. Thế nhưng vẫn trường tồn và cạnh tranh ngang ngữa Paris By Night. Số lượng người mến mộ Asia rất cao, có thể thước đo tâm trí hướng về chính nghĩa, cũng không loại trừ đây là yếu tố nghệ thuật, cạnh tranh trước thử thách để sống còn. Giả sử như vậy cũng chấp nhận, vì sự canh tranh mang tính lương thiện (1) và rất cần thiết cho công cuộc tranh đấu để Việt Nam sớm có được Tự Do & Nhân Quyền.
Chưa kể đài truyền hình SBTN cũng của Trúc Hồ…!
Rồi, bất ngờ như trái bom nổ ngang mày. Thỉnh Nguyện Thư (TNT) do Trúc Hồ khởi xướng, sôi sục từng địa phương trên toàn cầu, bất cứ nơi nào có người Việt cư trú. Cuốn theo một trăm năm chục ngàn người tại Hoa Kỳ lao theo tiếng bom chính nghĩa, hoặc chiếc gậy thần Trúc Hồ, nói không ngoa: Sự kiện ngày 5/3 vừa qua là một hiện tượng đi vào lịch sử, hay ít ra cũng cầu xin được như vậy! Tầm quan sát từ Atlanta tới Washington DC
Tại thành phố Atlanta.
- Lúc 3 giờ chiều, ngày 7 tháng hai năm 2012, cô Trinh Phan, Trưởng văn phòng BP.SOS, gọi tôi (người viết bài này) qua phone, cô nói: “Chú ơi, 6 giờ chiều nay có công việc rất khẩn, mời chú đến VP họp, chú quen nhiều bạn bè, nhờ chú mời càng nhiều càng tốt”. Lúc có việc cần cô Trinh thường gọi như vậy, do quen biết từ chổ tôi làm tờ báo Hồn Nước, đem báo tới VP SOS mỗi tuần, trả lời cô, tôi nói: Cô kêu bất thình lình, một mình tôi thì được, bạn bè giờ này kiếm đâu ra, hay cô để ngày mai được không? Cô Trinh: “không được đâu chú ơi, vì công việc quá gấp, nên không dời được“
Cuộc họp diễn ra, như cô Trinh muốn, chỉ có mười người, thành phần gồm: Hai Ban Chấp Hành của hai Cộng Đồng (Atlanta, Georgia có hai BCH CĐ) cô thông báo về TNT, sau đó thành lập Ban Vận Động Tranh Đấu Tự Do Nhân Quyền Cho Việt Nam, cô Trinh Trưởng Ban, Bút làm thông tin, nhiệm vụ viết thông báo gởi truyền thông, báo chí. Vận động đồng hương tham gia ký TNT, tiếp theo phần chiếu light show, để mọi người khái niệm về TNT, hướng dẫn cách ký TNT. Đêm nay 0 giờ ngày 8/2 sẽ “khai hỏa”.
Không có thì giờ chuẩn bị, toàn ban tổ chức vừa làm, vừa kết nạp thêm thành viên mới. Mọi sự tiến hành thuận lợi. Chỉ riêng một trở ngại, vào lúc: 11 giờ trưa 08/2/2012 Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, theo lệnh của ông Hà Sơn, phải rút ra làm riêng.
Mới đầu nghe con số 25,000 chữ ký, tưởng chừng rất khổng lồ, nhưng mới qua bốn ngày đã ngấp nghé, ai cũng mừng, rồi phá kỷ lục trang TNT End Acta and protect our right to privacy on the internet, trước đó đang ở ngưỡng cửa 40,000 chữ ký. Thời điểm này được tin Tòa Bạch Ốc sẽ tiếp đón phái đoàn Cộng Đồng Người Việt, để chính phủ lắng nghe nguyện vọng của người dân. Ôi! Còn mừng vui nào hơn, từ đó Cộng Đồng Việt Nam Georgia, (CĐVNGA) và đài phát thanh Tiếng Nước Tôi – Atlanta, tuần báo Hồn Nước vận động đồng hương tiến về Washington DC, để yểm trợ phái đoàn vào bên trong. Sau một tuần vận động, đã được 64 đồng hương ghi danh, Cô Trinh Phan đề nghị CĐVNGA, và các thành phần BTC nên phối họp với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, tổ chức chung một chuyến đi mang tính “đoàn kết”. Tất cả đồng ý, một phiên họp mở ra có cả hai BCH CĐ ngồi lại, cùng chọn một danh xưng chung:
PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA
Họp ban đêm, phía CĐ Người Việt Quốc Gia, cam kết phối họp chặt chẻ. Nhưng 12 giờ trưa, ngày hôm sau, ông Hà Sơn lại ra lệnh phải rút khỏi tổ chức.
Hà Sơn là ai?
Anh Hà Sơn sinh năm 1949, đi lính “Biệt Kích?” nhập ngũ năm 1967, nhảy Bắc bị tù cùng năm 1967, từ ngày đến Mỹ, anh ta tự xưng là: “Chính Nghĩa Quốc Gia” anh là một nhà chuyên nghiệp chửi! Chửi tất cả những nhà tranh đấu. Ở trong nước anh cho là “đấu tranh cuội”, ở hải ngoại anh quy kết tất cả là “Việt Tân” mà “Việt Tân là cánh tay nối dài của Việt Cộng”. 100% những nhà tranh đấu từ trong nước, đến hải ngoại đều bị chửi, chửi rất tục tĩu, từ Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, thầy Quảng Độ, anh viết: “Lấy râu hắn bó chổi quyét nhà” đến các linh mục: Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Hữu Lễ, anh Sơn gọi họ bằng “thằng”, Mục Sư, Hà Sơn gọi là “mục súc”. Từ năm 1998 – 2009, anh chửi trên báo giấy, có tên “Chính Nghĩa”, nay tờ báo đã chết, anh chửi trên mạng, anh viết bài rồi gởi đến từng địa chỉ email! Chắc nhiều người siêng lên mạng, không lạ với hai chữ Hà Sơn, đồng hương gọi Sơn là Chí Phèo Atlanta và anh có thế lực lớn đối với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, mỗi lần cộng đồng này có cuộc họp quan trọng, anh ta ngồi ghế “danh dự”. Do đó ban chấp hành CĐ Người Việt Quốc Gia, không dám phối họp với đồng hương, trong chuyến đi Washington DC.
Cuối cùng PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA vận động thêm được 6 người nữa. Tất cả 70 người, thuê một chiếc xe bus, 55 chổ ngồi, một chiếc xe van 15 chổ, tiến về Hoa Thịnh Đốn. (Chúng tôi có danh sách)
PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, có 3 người được vào dự họp Tòa Bách Ốc:
- Cô Trinh Phan – Cô Đặng Kim Hạnh – Cô Nguyễn Thị Kim Dung
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, của anh Hà Sơn, đi một xen van nhỏ, tất cả 11 người (Chúng tôi có danh sách), cộng đồng của anh Sơn có một người vào Tòa Bạch Ốc: cô Thùy Dương.
Chúng tôi PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, 1 xe bus + 1 xe van, khởi hành sáng Chúa Nhật, ngày 4 tháng 3, đến Washington DC 9 giờ đêm.
Tại Washington DC.
A/ Phía bên ngoài:
Tuy đi riêng, nhưng trước Tòa Bạch Ốc, trên một khoảng đất đôi khi hai khẩu hiệu: Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia (dân Atlanta thường gọi Cộng Đồng Hà Sơn) và PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, gần dính với nhau, và liên kết với Cộng Đồng bạn, từ 49 tiểu bang quy tụ, (không có Alaska), ngoài ra còn có các đoàn, ngoài Hoa Kỳ như: Úc, Pháp, Nhật…
Ông Đỗ Hồng Anh, chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Washington DC, vừa trưởng ban tổ chức, vừa điều hợp chương trình. Có lẽ vì qúa bận rộn trước đó, nên ông không chuẩn bị gì cả, lá đại kỳ ông mượn của PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆTGEORGIA, để tổ chức chung, dàn âm thanh, ông cũng mượn của PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, nhưng tiếc rằng, ông “mở đường” không nổi, vì đồng hương vây đặc kín, hàng hàng lớp lớp, dàn máy thiết kế rườm rà, chất trên hai xe kéo tay, cuối cùng đành chịu. Ông Đỗ Hồng Anh xiển dương PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, đi đông nhất, (2) ông Đỗ Hồng Anh, không có chương trình soạn sẵn, gặp đâu giới thiệu đó, không có luôn danh sách đại biểu, phát biểu, ông chỉ nhìn vào biểu ngữ, đọc tên từng tiểu bang lên phát biểu, nhiều người thích nói ghi tên ông cũng mời tuốt!!
Rất may cho ông, là không có thằng liều nào, hô: Hồ Chí Phèo sống mãi trong quần!
B/ Buổi tối trong nhà hàng Fortune.
Lần này cũng do ông Đỗ Hồng Anh chủ trì, chương trình bài bảng. Điều hợp viên tài tình, rất chuyên nghiệp do ông Khanh, đài SBTN phụ trách.
Với khoảng hơn năm trăm đồng hương tham dự, qua nhiều phát biểu của giới trẻ, về phương pháp đấu tranh nhân quyền, theo cách tiếp xúc với các chính giới Hoa Kỳ. Các bạn trẻ trình bày khúc chiết, rành mạch, lôi cuốn người nghe, hội trường im phăng phắt, tiếp theo tường thuật khái quát tình hình bên trong Tòa Bạch Ốc, sau Trúc Hồ, là Việt Dũng, bỗng không khí hội trường đổi thay hẳn. Bình thường anh làm MC văn nghệ, không thấy xuất sắc mấy, nhưng hôm nay anh rất đạt với giọng nói đầy xúc động, và kích động tới cực độ.
Do sắp xếp của BTC, PHÁI ĐOÀN NGƯỜI VIỆT GEORGIA, ngồi tất cả 10 bàn gần sân khấu, (3) bị qúa kích động, tôi đi xuống cuối hội trường, mở cửa bước ra bên ngoài, trời đang rất lạnh, tôi mong càng lạnh thêm, để sớm lấy lại thăng bằng, anh Việt Dũng nói rất nhiều, nói rất hay. Nhưng tôi không nhớ gì nhiều, chỉ đại khái:
– Người ta tiếp mình, trong một căn phòng mới build, những người nhân viên rất tầm thường của Tòa Bạch Ốc ra tiếp chúng ta, sự tiếp xúc như thế là qúa vô lễ, ông Obama không thích ba trăm ngàn lá phiếu của chúng ta, chúng ta đem cho người khác…” Dĩ nhiên tôi viết lại không hay, bằng Việt Dũng nói.
Trời lạnh, chịu hết xiết, tôi vào trong, không ăn uống gì được, đầu nhức như búa bổ, tôi gọi anh P M, nhờ đưa về khách sạn nghỉ, phone off đành chịu, mải hơn 1 giờ sau, người ta chia toán, để sáng mai, tiếp xúc các văn phòng Dân Biểu Quốc Hội, tất cả 48 toán, mỗi toán chừng 7 – 10 người, có một người (captain) phụ trách, tôi ở toán thứ 26, toàn đàn bà, toán của chúng tôi có 9 cái hẹn của 9 văn phòng, một văn phòng Thượng Viện, 8 văn phòng Hạ Viện, tôi đau đầu qúa đâm quạu! Ai hỏi cũng cự nự, mấy bà say sưa soạn chương trình, lấy số phone từng người, để ngày mai gọi tập họp, toán tự do soạn đề tài. Tôi đưa tay lên đầu giật tóc, mấy bà hỏi: “Bộ đau đầu lắm hả”, một bà chạy đi đâu đó, rồi trở lại bàn, với một ly nước đá, và hai viên thuốc, tôi uống ngay, chừng 15 phút nghe dịu dịu, có thể nhờ nước đá. Sau phần bàn thảo những tài liệu có sẵn trong folder, đến đề tài và nội dung trình quốc hội, tôi góp ý:
1/ Đề tài tự do tín ngưỡng, đại khái: “Nếu quý vị (Dân Biểu) đến VN, trong mùa Noel, chắc quý vị không tin nơi đây đàn áp tôn giáo, vì đèn giăng sáng như ban ngày, không thua gì Noel Hoa Kỳ! Một ông Linh Mục, Mục Sư già qua đời hoặc một Hoà Thượng qua đời, Cộng Sản dành làm đám ma thật to lớn, nhìn cảnh này và nghe chúng tôi nói CSVN đàn áp tôn giáo, làm sao quý vị tin được, không những thế quý vị cho rằng chúng tôi vì căm thù CS đặt chuyện…Nhưng thưa quý vị tất cả trường dòng đào tạo chủng sinh, CSVN tịch thu, cấm chỉ việc đào tạo chủng sinh, các trường đào tạo của tôn giáo khác cũng tương tự, ngày nay có phần nới hơn, cho đào tạo chủng sinh, nhưng càng nguy hiểm hơn, vì muốn đi tu lý lịch phải “tốt” theo ý của CS, chưa kể trong trường dòng phải học môn triết học Marxist, Leninist” CS muốn đào tạo chủng sinh như một bí thư chi bộ….
2/ Tự Do Ngôn Luận
Hiện nay CSVN có cả ngàn tờ báo, hằng trăm đài TV, Radio, nhưng thưa quý vị tất cả chỉ có duy nhất một ông chủ, đó là đảng CSVN….Người dân bình thường, tuyệt đối không có quyền này. Bằng chứng những nhà báo tự do bị bắt mất tích như: Điếu Cày, Tạ Phong Tần.., gần đây nhất Ca Nhạc Sĩ Việt Khang, chỉ với 2 ca khúc, tỏ bày tình yêu nước, cũng bị chung số phận tù đày…
3/ Du học: Nhờ quý vị kiểm tra lại phái đoàn phỏng vấn du học, vì sao hầu hết du sinh đến từ VN, đều là con của cán bộ, đảng viên cao cấp đảng CSVN, lẽ nào con cán bộ đều học giỏi? Xin điều tra du học sinh VN đến Hoa Kỳ, có thực sự là mục đích học tập? Hay vì mục đích rữa tiền và tẩu tán tài sản?
Đại loại như thế 9 điểm hẹn, chúng tôi ngày mai sẽ nói hoài như thế, phần hội thảo của toán coi như xong, chia tay về khách sạn ngủ.
Mới đem qua ngủ ngon lành, sao đêm nay Đại Tá Chính thở dài hoài, làm tôi khó ngủ qúa, 11 giờ 30 đêm, cô Tư Trà Vinh cho tôi 2 viên thuốc, nằm gác tay lên trán, tôi chợt nghĩ đến 3 chữ Thỉnh Nguyện Thư, TNT là gì? Nó không khó hiểu, nó không là tuyệt lệnh thư! Và chúng ta là ai? Là công dân Hoa Kỳ, công dân được chính phủ tiếp, như mấy người trẻ đầu tiên tường thuật, cũng qúa hậu hỉnh rồi, còn đòi chi nữa. Một nhóm công dân hai trăm người, hay hai ngàn người cũng là một nhóm công dân, chứ đâu phải là một phái đoàn của chính phủ nước khác đến Hoa Kỳ, để đàm phán phải đòi ông nầy, bà kia tiếp đón…Tôi hơi hoàn hồn, và nghĩ thêm rằng: Đòi nhân quyền, gặp ông nhân quyền, gặp bà nhân quyền, chứ hà tất Tổng với Phó Tổng Thống, mà chi.
Đêm Hoa Thịnh Đốn chìm sâu dần, tôi cuộn mền ấp áp, no giấc đến sáng.
Thứ Ba, ngày 6 tháng Ba, 48 toán hăng hái lên đường, đến đâu cũng được “người ta” ân cần vui vẻ, đón tiếp và lắng nghe, trụ sở quốc hội to lớn, bề thế qúa thể, các văn phòngThượng Viên - Hạ Viện, dân ra vào tấp nập, mấy bà khen: “Văn Phòng dân biểu người ta, kẻ ra người vào không ngớt, có đâu vắng ngắt như cái chùa bà Đanh của tụi Cộng Sản”, tôi nói: không chắc à nghe, dân ra vào tấp nập là toàn dân oan khiếu kiện đó mấy bà, Mỹ không học CS, xách cổ dân oan nhốt sạch, khỏi mở cửa tiếp tiết, cho phiền!” cả toán cười vui vẻ, 5 giờ chiều toán có mặt đầy đủ tại điểm hẹn cuối cùng, văn phòng Thượng Nghị Sĩ Chambliss, đơn vị Georgia.
Nhân bài viết này, toán thứ 26 của chúng tôi, xin được nói lời chân thành tri ơn đến cô Đặng Quỳnh Như, tên trên danh thiếp là Quinn Dang, đại diện của văn phòng Dân Biểu Susan A Davis, cô tiếp đón chúng tôi hết sức niềm nở và thân thiện. Nhờ sự niềm nỡ này, lần đầu tiên tiếp xúc chúng tôi thấy không có một khoảng cách nào giữa người dân với hành pháp. Đặc biệt Dân Biểu Susan A Davis đã họp cùng đồng viện lên tiếng kêu gọi tranh đấu nhân quyền cho VN, lưu tâm đến nhạc sĩ Việt Khang, ngay lập tức…
Những thành qủa từ Quốc Hội, quý vị đã thấy vài điều sơ khởi như báo mạng đã loan tin.
Điểm kém trong Tòa Bạch Ốc:
Cần gì tới con số 165 người? Khiến ồn ào, để cho nhân viên Tòa Bạch Ốc phải nhiều lần nhắc nhở!? Có thể 70% trong số này không có một hành trang nào về tranh đấu nói chung, thậm chí họ chẳng có nguyện vọng nào. Họ chỉ có một nguyện vọng duy nhất: Vào Tòa Bạch Ốc để chụp hình! Trong khi trình bày TNT, tình hình CS đàn áp, nhiều vị dùng điện thoại hoặc chơi game, hoặc text message, có gia đình đem theo cả 2 baby (tôi biết con nhà ai, nhưng không muốn nêu) vào trong Tòa Bạch Ốc ngủ khì, toàn thể một bức hình chẳng mấy đẹp, đã như vậy chương trình mới 2 phần, còn rất nhiều tiếp xúc phần sau quan trọng, Trúc Hồ và Việt Dũng bỏ ra, đến tối tại nhà hàng Thần Tài, trước năm trăm cử toạ Việt Dũng lên án: Tòa Bạch Ốc vô lễ!
Rõ ràng chúng ta không có lãnh đạo, coi như quân vô phèng. Thành qủa quý anh tôi trân quý, khâm phục. Đường còn dài quý anh cần học hỏi và nhất định phải có thầy, mới mong đi đúng hướng. Tiếng vỗ tay, xuất phát từ hai bàn tay, trái và phải, nếu chặt đi một bàn tay, tiếng vỗ tay phải lịm tắt!
Nhiều người nói: Các anh là những người nghệ sĩ, nên không kham nỗi chính trị, tôi không tin. Người gánh nước cơm cho heo ăn, vẫn làm được chính trị, huống gì nghệ sĩ.
Sáng 9:30 thứ Tư ngày 7 tháng 3/2012 Phái Đoàn Người Việt, chỉ có 1 xe bus về đến Atlanta, xe Van phải ở lại vì một đồng hương bị bịnh đi cấp cứu. Thứ Năm đọc bài anh Nam Lộc, bài rất hay nhưng có một đoạn tôi hoài nghi, trích:
“Thật ra ngay từ khi Tòa Bạch Ốc chú ý đến kết quả thỉnh nguyện thư của cộng đồng người Việt thì các vị phụ tá đặc trách trang mạng “We The People” sau khi trình lên văn phòng Tổng Thống, một viên chức trách nhiệm bộ phận này đã tiết lộ với chúng tôi rằng, tổng thống Obama ngỏ ý rằng, nếu hoàn cảnh và thì giờ cho phép thì ông muốn đích thân tiếp đón các đại diện của cộng đồng người Việt, cũng như muốn được hiểu thêm về nội dung hai bài hát cùng lý do mà người sáng tác ra nó đã bị đưa vào nhà tù ở VN.
Tuy nhiên vào lúc 4 giờ sáng Thứ Hai, ngày 5 tháng 3, 2012 giờ California, tức là 7 giờ sáng giờ Washington DC, thì một viên chức khác đã thông báo cho tôi biết rằng, ngày hôm nay sẽ có những cuộc họp khẩn giữa Tổng Thống Obama, và các viên chức cao cấp của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cùng với Thủ Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu…”
Hình như anh Nam Lộc an ủi không khéo lắm, anh nói như thế, tôi có cảm tưởng ông Obama, như một nông dân: “Nếu không bận bừa ruộng, tôi đến nhậu với các anh rồi”. Tôi tin rằng lịch trình gặp gở giữa hai lãnh tụ nói trên, đã có từ đầu năm nay.
Kết luận: Anh Trúc Hồ, đã chọn ngày 5/3 làm ngày TRANH ĐẤU NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
Xin anh cùng toàn thể hưởng ứng, ngay bây giờ chúng ta lập Ban Vận Động từng địa phương, có lịch trình làm việc, báo cáo hàng tháng, định kỳ. Khắp nơi liên kết với nhau thật chặt chẻ. Mỗi lần biểu tình, chúng ta có đoàn ngũ, phối họp bài bản, lên chương trình rõ ràng..vv…& vv.
Xin đừng như ngày 8/3, suốt năm chỉ mỗi một ngày “hẩy hẩy vùng lên” kể như đầu voi, đuôi chuột, uổng lắm.
Quý mến và hâm mộ các anh vì quê hương hành động, cũng vì thế, tôi có vài ngu ý, điều gì không vừa lòng, hết sức mong được niệm tình chung một lý tưởng, tha thứ.
Ông Bút
———–
1/ Vì anh Hà Sơn nói Trúc Hồ 2 mang, giả bộ chính nghĩa để bán DVD, nên tôi bao hàm luôn để Hà Sơn khỏi chửi tui ngu!
2/ Phái Đoàn Người Việt Georgia đông nhất của ngày thứ Hai, qua thứ Ba: Boston, Massachsette đông nhất 150 người.
3/ Cộng Đồng của ông Hà Sơn 11 người ngồi riêng, do bà Lý Thị Thái, trưởng đoàn.