Post by Hồn Nước on Apr 5, 2013 6:35:42 GMT -5
Hình bóng quê nhà và con heo
Ông Bút – Chiều hôm qua, vì công chuyện phải đi xa nhà hơn ba giờ lái xe, trong đó gần hai tiếng đồng hồ đi qua cánh đồng bát ngát. Đó đây vài ba trại chăn nuôi gà, còn toàn thị đồng cỏ, chỗ thì vàng rụm, chỗ nâu, chỗ tím nhạt, như những tấm thảm lớn đang trải dưới ánh nắng chiều tàn úa. Xe băng băng trong chiều cô liêu, hai bên tai lúc bi, lúc hùng với lời nhạc Việt Khang, cứ thế hát mãi, hết rồi lại bắt đầu: Việt Nam tôi đâu, Anh là ai?
Hễ mỗi lần đi qua những cánh đồng, lòng chạnh nhớ quê nhà, mặc dù chưa tìm thấy điểm giống nhau giữa hai miền quê. Tôi cảm thấy cuộc đời thật huyễn hoặc, và tự hỏi chẳng hiểu vì sao những âm hưởng này lại vang vọng nơi đây? Một thân, một xe, riêng một trời buồn thênh thang.
Sáng sớm ngày hôm sau, mở xem tin tức, thấy con heo nhà anh năm Mạo ở Đồng Tháp, con heo mọi thật dễ thương và có đặc tính biết giữ nhà! Con heo có tên tuổi đang hoàng, con Mép. Lần đầu tiên phát hiện nó biết giữ nhà, khi lên 6, 7 tháng tuổi. Một hôm anh năm Mạo bận việc sau nhà, Mép chạy bình bịch, kêu hộc lên, mới đầu anh Năm tưởng Mép nô đùa với chó như mọi khi, đến chừng khách la lên, anh Năm chạy ra thấy Mép đang dùng hết sức ủi “người lạ” ra khỏi sân, khách đứng yên không sao, nếu tiến tới nó dùng mõm ủi ngược trở ra. Sau chiến công “thần thánh” này Mép được giao trọng trách giữ nhà, chị Năm tiếp lời:
“Sau lần đó Mép được tin tưởng giao cho trọng trách “coi nhà” và dường như nó rất hứng thú với công việc này. Bình thường nó cứ nằm ra vẻ mơ màng ở cạnh cửa, nhưng chỉ cần có tiếng xe hay tiếng chân người là cái tai của nó ngay lập tức động đậy. Với cái dáng vẻ bệ vệ cộng với cặp răng nanh chìa ra trông khá ngầu và tận tụy trong công việc được giao, Mép luôn hoàn thành rất tốt nhiệm vụ. Những khách quen thì không sao, chứ người lạ đừng hòng vào cửa nếu không qua vòng kiểm soát của con Mép”
Bấm qua trang tin tức khác, chủ tịch nước Trương Tấn Sang chia xẻ với cử tri, về tình hình giữ yên biển đảo, ông Sang nói: “Trái tim phải nóng, nhưng cái đầu phải lạnh”.
Nửa vế sau ông Sang nói đúng, bất kể người lãnh đạo nào cũng phải giữ trí óc tỉnh táo, để nhận định thời cơ, từ tổng quát tới chi tiết, biết địch, biết ta, từ đó vạch ra kế sách chiến thuật và chiến lược giữ nước. Nhưng nửa vế đầu không đúng, trái tim yêu nước, không khác gì trái tim yêu ông bà, cha mẹ, anh em, yêu người tình và xóm làng. Tự huyết quản trong từng người, sinh ra cảm nhận, sẽ có nồng độ, (nóng) nồng độ này lớn hay nhỏ, người được yêu sẽ “nắm bắt”. Những hành động thố lộ ra bên ngoài, là những phát ngôn trung thực của trái tim nóng lạnh, không phải do cái miệng nói nóng hay lạnh, khiến người ta đặt niềm tin.
Muốn khảo sát ông Trương Tấn Sang và đảng CSVN, có trái tim nóng hay lạnh, không gì hữu hiệu hơn nhìn vào những việc làm trước mắt, và đặt ra những câu hỏi. Việc làm hằng hà, câu hỏi bao la, ai đặt ra cũng được, lời đáp cho những câu hỏi, đương nhiên khó mong đợi ở đảng, vì từ xưa tới nay, đảng chỉ quen đối thoại với người có lý lịch đã được sàng lọc, nhằm mục đích tuyên truyền, quảng cáo hơn là thực tâm nhìn nhận vấn đề, đảng chưa quen với môi trường tự nhiên, chúng ta tự tìm trái tim đảng nóng hay lạnh, bằng cách chung trên diễn đàn.
- Sau 1975 đảng tuyên bố: “Nhân dân chúng ta đã toàn thắng, chỉ có đế quốc Mỹ là kẻ bại trận”, kỳ thật đảng tỏ ra rất kính trọng và chu đáo với “đế quốc Mỹ”, trong việc cố gắng tìm hài cốt quân nhân Mỹ, trái lại những nghĩa trang quân nhân VNCH, đảng đã san bằng. Chính phủ Hoa Kỳ chi tiền nhờ đảng tìm hài cốt quân nhân Hoa Kỳ và hài cốt tử sĩ VNCH, nhưng đảng đã từ chối, chỉ chấp nhận tìm hài cốt quân nhân Hoa Kỳ mà thôi. Đảng luôn luôn sách nhiễu, cản trở những đợt cứu trợ anh em Thương Phế Binh VNCH, điều này đồng bào Việt Nam và thế giới đã đo được độ nóng lạnh trái tim của đảng CSVN.
- Đảng CSVN đã dâng hiến một phần lớn lãnh thổ dọc biên giới Việt Trung, đảng làm ngơ cho giặc Tàu chiếm Hoàng Trường Sa, tiếp tục cúi đầu để chúng nó khai thác tài nguyên ở “thành phố Tam Sa.” Trái tim đảng thế nào, lạnh hay băng giá?
- Người dân biểu tình chống Trung Cộng xâm lược, điều này đã “mích lòng” ai? Khiến đảng phải lo sợ và bắt bớ, đàn áp họ?
- Năm 2003 Mỹ tấn công Iraq, sự kiện này đã tổn hại gì đối với Việt Nam? Đảng đã huy động dân biểu tình chống Mỹ đánh Iraq? Cuộc biểu tình này và biểu tình chống giặc Tàu xâm lược, điều nào thiết thực hơn?
- Đảng đàn áp người dân Việt Nam biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, đảng có thấy “hổ thẹn” khi người dân Trung Quốc biểu tình chống Nhật?
- Ông Sang nói: “Trước mặt ông chín chục triệu dân, tôi biết chớ” vậy ông và đảng có biết mật độ dân số nước ta hiện nay 227 người, sống trên một cây số vuông, mật độ cao gấp 5 lần so với thế giới. Nếu biết vì sao đảng đã rước dân Tàu qua lập làng, lập phố khắp nơi, chừng hai mươi năm nữa đảng nghĩ gì về nạn nhân mãn? Đảng rước dân Tàu qua ở đất mình, trái lại kêu gọi dân mình kế hoạch hóa gia đình, từ hạn chế đến triệt sản? Cái đầu của đảng đã lạnh đến độ vốn thành đá cục.
Tội ác của đảng CSVN dẫy đầy, ai cũng có thể nêu ra được, những mâu thuẫn kỳ quặc, bao nhiêu câu hỏi cho vừa. Bộ đội của Nguyễn Chí Vịnh “kiên quyết không can dự tới tranh chấp biển đông”. Tóm lại những phát biểu của lãnh đạo đảng CSVN, chỉ là những lời cò mồi cho Trung Quốc.
Con heo mọi nhà anh năm Mạo, sở dĩ thọ được lâu, vì yếu tố biết giữ nhà, theo như lời nói của ông Trương Tấn Sang, nhờ nó có “trái tim phải nóng,” giữ nhà chưa phải là điều cần thiết để chủ nhà tha chết, nhưng nó đã thể hiện một tình cảm với người nuôi nấng, sự thể hiện hết sức dễ thương. Nó húc và đuổi “người lạ” ra khỏi địa giới của nó, theo chủ nhà chưa đúng đối tượng cần đuổi, song không có gì sai trái qua việc làm của Mép, sự chưa đúng ấy cũng được chủ nhà đối xử hài hòa, tốt đẹp. Mép không bị Năm Mạo trừng phạt, như tư Sang, ba Dũng và đảng CSVN đã trừng phạt: Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Thanh Nghiên, các nhà báo Tự Do, nhạc sĩ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình v.v… và v.v… năm Mạo cũng không giở trò bỉ ổi bắt lén Mép đem đi dấu, như đảng đã làm đối với sinh viên Phương Uyên.
Tại sao anh chị năm Mạo làm được điều này?
Vì anh chị đích thực chủ ngôi nhà, không bị chỉ đạo từ hàng xóm, tôi chỉ mong lãnh đạo đảng CSVN, có trái tim hơi âm ấm như Mép là phước lắm rồi! Tiếc thay, trái tim của đảng không chỉ bị đông lạnh mà còn xơ cứng. Mép rất xứng đáng được sống, được nhân dài tuổi thọ, không riêng đối với gia đình anh chị năm Mạo, mà đối với hầu hết những ai mến chuộng và trân quý nghĩa cử đẹp. Đảng CSVN không xứng đáng được hưởng như Mép, vì cả bọn đều là tôi tớ chây lười, biếng nhác, ăn cướp, ăn cắp. Là tôi tớ tâm địa đầy bất trắc, rắp tâm phản chủ. Qua diễn đàn này, tôi xin được có lời ân cần thăm hỏi Mép, chúc Mép sống thêm với ngày dài tháng rộng. Cầu khấn Trời, Phật công minh, và anh linh Tổ Quốc Việt Nam, sớm tiêu diệt tập đoàn Cộng Sản phi nhân.
Chân dung Mép bảo vệ của anh chị Năm Mạo, Đồng Tháp.
Ông Bút