Post by Hồn Nước on May 16, 2014 6:50:46 GMT -5
Ông Bút
Biết rằng thời nay, khó có chuyện cá lớn nuốt cá bé, không còn cảnh mang quân đi xâm lược nước người. Nhưng thời thế đổi thay, hình thức xâm lăng, cũng biến hóa muôn hình vạn trạng.
Đảng CSVN, lãnh đạo toàn diện đất nước, chúng chấp nhận làm phiên thần, trung thành với Trung Cộng, dâng hiến nước non này cho Tàu, thế giới làm gì được nhau?
Đảng CSVN luôn ca ngợi bộ đội của chúng dũng mãnh, chi phí quốc phòng ngốn hàng ngàn tỷ, để trang bị vũ khí, thế nhưng từ lâu nay chưa hề dám xúc phạm, đến một chiếc tàu đánh cá của Trung Cộng, khi chúng đánh bắt trong lãnh hải VN. Nhìn các nước cùng khu vực như: Mã Lai, Hàn Quốc, Nhật, Philippin, họ anh dũng chống trả, mỗi khi bị Trung Quốc tấn công, mới đây Phi bắt một tàu cá Trung Cộng, xâm phạm vào lãnh hải. Tại sao quân của CSVN ngó lơ? Họ hèn? Không thể, dù cho phe nào đi nữa, tất cả đều con cháu, hậu duệ của Lý Thường Kiệt, Lê Lợi, Quang Trung… họ không thể hèn, nhưng kẻ cầm đầu đã bán nước từ lâu.
Nếu Trung Cộng mang quân cướp nước ta, ngày nay yếu ớt tạm thua, ngày mai thế nào cũng khôi phục được, nhưng chúng đã không làm như thế, mà dùng tiền mua từ Cao Nguyên, tới đồng bằng, đâu đâu cũng có bóng giặc thù, ém quân chực chờ, thế lực nào quét sạch được? Thị trường hàng hóa Tàu tràn ngập từ phố phường, tới bản làng heo hút, điểm qua vài thực tế để thấy sự xâm lăng tinh vi, rất đáng lo sợ.
Không phải đợi tới ngày 7 tháng 5, năm 2014. Người dân VN mới biết Trung Cộng xâm lược, lẽ nào trung ương đảng CSVN không biết!? Đồng bào xuống đường, Trung Cộng nào dám bắt bớ, đánh đập, nhưng thông qua bọn Việt Gian, trên thượng tầng bộ Chính Trị, lệnh xuống Công An đàn áp, tra tấn, mặt khác xâm nhập vào tổ chức đấu tranh, nắm tình hình để phân hóa chia rẻ. Đối với người dân, tay không tất sắt, lại không có người lãnh đạo, Trung Cộng và Việt Gian CS rất đáng sợ.
Vừa qua Trung Cộng hạ neo giàn khoan HD 981, trong lãnh hải VN, với 80 tàu kèm theo bảo vệ, chưa kể máy bay trên trời, thực ra không cần thiết phải có qúa nhiều hỏa lực yểm trợ, vì Hải Quân, và quân đội VN không hề chống trả, hỏa lực lớn nhằm biện minh sự bất lực trá hình, cho bọn đứng đầu bộ Chính Trị đảng CSVN.
Nay mai sẽ diễn tuồng đàm phán, bên ăn cướp, bên cò mồi tung hứng, để thành phố Tam Sa vẫn sừng sửng giữa trời, giàn khoan cứ vững chân neo, bao nhiêu bất bình, căm phẫn lắng xuống, chúng sẽ có giàn khoan HD 982! Dù hình thức có biến trá, chiến thuật vết dầu loan xa xưa, vẫn còn đắc dụng.
Lãnh đạo CSVN, là phường điếm vặt, thế giới này gồm những ai? Anh, Pháp Mỹ, từng cạch mặt, bao hòa ước, hiệp ước chúng ký chưa ráo mực, liền tráo trở bội ước. Cộng Sản Bắc Việt, chiếm miền Nam VN, coi như thắng lợi thuộc về Trung Cộng. Nếu có sự tổn thương nào, chắc họ đã ra tay từ 30/4/1975? Giả sử đảng CSVN công khai tuyên bố, nước Việt Nam là một tỉnh của Trung Cộng, thế giới này không có gì để dao động, thậm chí không có gì để bất ngờ.
Giả sử ngày 7 tháng 5 vừa qua, máy bay Mỹ đến giúp VN, bắn tàu Trung Cộng, bạn có đoán chắc phòng không của bộ đội VN chĩa nòng pháo về đâu, về chiếc máy bay có 50 sao hay máy bay 6 sao? Nếu bắn rớt máy bay 6 sao sẽ lãnh thưởng, hay bị tù?
Bởi vậy, câu hỏi:
“Nếu trong trường hợp xảy ra xung đột khi Việt Nam buộc phải dùng vũ lực chống lại Trung Quốc, liệu Mỹ có ủng hộ Việt Nam không”.
Thay vì trả lời gọn: Mỹ không yểm trợ, trợ lý ngoại trưởng Mỹ Daniel Russel, dài dòng, vòng vo, đại lược ông nói, không khác Nguyễn Chí Vịnh bao nhiêu: “Điều tôi đặc biệt nhấn mạnh trong các thảo luận với các quan chức Việt Nam là Mỹ có quan điểm mạnh mẽ rằng các tuyên bố tranh chấp chủ quyền ở biển Đông, trong đó có các vùng thuộc quần đảo Hoàng Sa, phải được xử lý một cách hòa bình, thông qua các biện pháp ngoại giao và phù hợp với luật pháp quốc tế”.
Sở dĩ ông ta trả lời như vậy, vì qúa biết Việt Nam, không dám đánh lại Trung Quốc, vậy Mỹ yểm trợ ai? Yểm trợ cái gì!
Nhà cầm quyền VN, lên tiếng chiếu lệ, toàn thứ tép riêu, chính danh lãnh đạo nín khe, thế giới nào phải lo giữ nước cho mình?
Ngoại giao như vậy, sách lược cai trị của CSVN, không cần nhân tâm, họ vẫn tiến hành cưỡng chế, cướp đất đai nhà cửa của nhân dân một cách tàn bạo, không thay đổi, không chùng tay, báo chí Việt Cộng, cứ một chiều vu vạ, những người tranh đấu là “gây rối trật tự,” vẫn tiếp tục đàn áp những nhà báo tự do, bằng nhà tù, bằng công an và côn đồ. Trước hiểm họa xâm lăng, bất cứ nhà lãnh đạo nào, cũng tranh thủ nhân tâm, nhưng CSVN không cần, vì VN đã thuộc về Trung Cộng, trên phương diện quản lý.
Lãnh đạo CSVN, như một tên chủ nhà tồi, chủ nhà sa đọa, lén lút gia đình đem bán cái Tivi, nhưng không thể công khai giao hàng, bảo bên mua đợi ban đêm, diễn tuồng ăn cướp, vợ con tri hô, sẽ bị chính chủ nhà đánh đập, lý do là để nhà cửa yên tỉnh (hòa bình), không chỉ một chiếc TV, mà toàn bộ sản nghiệp chắt chiu, từ ngàn đời đã bán cho kẻ khác, ngày mai sẽ bị “cướp” xe máy, ngày kia tới thửa vườn, rồi ngôi nhà…!
Thật sự Trung Cộng và bè lũ Việt gian Cộng Sản, rất đáng sợ, chúng có qúa nhiều mưu ma chước qủy, nhưng không có lương tâm, ngoài ra tôi cũng sợ luôn, ai đặt câu hỏi: “Liệu Trung Cộng, có đánh Việt Nam không?”
Thưa: Nó đánh làm gì, Hồ Chí Minh/Hồ Tập Chương và đảng CSVN, như những đứa bé không cha, không mẹ, được Trung Cộng cho bú mớm, nuôi lớn thành tay sai ngoan ngoãn, còn ai xứng đáng hơn bọn CSVN? Tại sao phải đánh? Trung Cộng chỉ “thu hồi” nước ta từng phần thôi, có thể lượt dẫn:
1/ Công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng.
2/ Lấy Hoàng – Trường Sa.
3/ Bỏ tiền mua Tây Nguyên, qua hình thức khai thác bôxít.
4/ Thuê đất đầu nguồn trồng rừng.
5/ Mua đất lập phố, lập làng theo chiến thuật lấn chiếm “da beo.”
Trung Cộng hạ neo giàn khoan HD 981, và cho tàu tấn công Việt Nam, chỉ là một phép thử, trắc nghiệm độ tráo trở của CSVN, trong những cam kết ngầm: “Giữa hai đảng và hai chính phủ,” thăm dò dư luận thế giới. Còn nhân dân VN, không đáng kể, vì suốt 60 năm bị khủng bố, đến kiệt quệ tinh thần và khủng hoảng lãnh đạo, chiến dịch khủng bố, CSVN đều thủ tiêu những lãnh tụ đối lập, do đó qua nhiều thập niên các đảng phái bị mờ nhạt, không có một thành tựu nào đáng kể, và bị chia rẻ, rời rạc như thau cát, thành phần kế tục kể như số không.
Yếu điểm của mình như thế, đối diện một lúc với hai kẻ thù: Trung Cộng và Việt Cộng, mà cho rằng không đáng sợ, chắc không ổn. Ngặt một nỗi “đoàn kết” với Việt Cộng để đánh Trung Cộng, thì bài học “liên hiệp các đảng phái để chống Pháp” còn kia! Bài học trước của cha, anh đã đau, thế hệ chúng ta còn đau hơn gấp vạn lần, bởi lầm lẫn đi đoàn kết với bọn tôi tớ ngoan ngoãn của Tàu phù. Hậu qủa tất yếu sẽ rũ tù, hoặc sẽ bị ám toán nơi góc xó nào heo hắt, “phước” lắm cũng thân tàn ma dại, vật vờ làm trò hề ngu ngu, cho thế gian cười!
Trung Cộng, Việt Cộng, đều là kẻ thù chung của dân tộc Việt Nam.
Ông Bút